Nhập vai Pê-nê-lôp kể lại chuyện Uy-lít-xơ trở về
Dưới đây là bài làm nhập vai uy lít xơ kể lại câu chuyện uy lít xơ trở về mới nhất mà wikisecret sẽ mang đến cho các bnj ngày hôm nay .Các bạn hãy làm bài thật tốt nhé.
Video nhập vai pê-nê-lốp kể lại câu chuyện
Đề bài: Nhập vai Pê-nê-lôp kể lại chuyện Uy-lít-xơ trở về
Bài làm
Vượt qua hết 108 kẻ quyền quý đến cầu hôn, người hành khất này đã đánh bại hết tất cả đấy ư? Sức mạnh nào mà người lại vượt qua được hết bọn xảo quyệt kia vậy? Người ngồi trước mắt ta là Uy-lít-xơ – người chồng đã mất tích suốt hai mươi năm nay đây ư? Nhũ mẫu Ơ-ri-cle, Tê-lê-mác con trai ta, hai người dựa vào đâu mà khẳng định đây là Uy-lít-xơ hùng mạnh của ta?
Ta không dám nhìn thẳng vào mắt người. Trong bộ dạng của một kẻ hành khất đến cầu hôn, người đã lọt được vào ngôi nhà này. Người nói mình là Uy-lít-xơ ư? Có bằng chứng nào để chứng minh đây? Suốt hai mươi năm, ta vẫn luôn nhung nhớ về người, luôn ước mơ một ngày nào đó thần linh sẽ đưa chàng về đây. Nhưng nay, có người xưng mình là Uy-lít-xơ dù sức mạnh của chàng đúng là giống Uy-lit-xơ nhưng ta vẫn không thể tin tưởng ngay được. Lỡ người ngồi trước mặt ta đây là một kẻ giả mạo, nếu ta đón nhận người này như đón nhận Uy-lit-xơ thì ta thật tội lỗi với chồng ta biết chừng nào. Trong khi đó, mọi người đều cho rằng Uy-lít-xơ đã chết ở nơi đất khách quê người rồi, làm sao chàng có hi vọng trở lại đất A-cai được nữa. Dù lòng ta cũng mong chàng trở về. Làm sao có người vợ nào lại thờ ơ với chồng khi chàng lật ngược mọi thứ để hiện diện trước mặt ta thế này? Nếu là Uy-lít-xơ thật, hẳn chàng đã phải trải qua biết bao sóng gió, bao cay đắng và mạo hiểm bên ngoài. Sau tất cả, chàng vẫn tìm về với ta. Tấm lòng ấy, ta không thể nào phụ được. Nhưng dù sao cũng vẫn phải thật thận trọng.
Đối với chàng, trong lòng ta đã có cảm giác thân quen rồi, nhưng có khi nào đó là vì sự yếu mềm của một người phụ nữ sau bao năm xa cách chồng? Có khi nào kẻ hành khất trong bộ quần áo rách mướp kia lại là Uy-lit-xơ hùng mạnh của ta không? Tê-lê-mác bèn cất lời trách móc ta:
– Mẹ ơi, mẹ thật tàn nhẫn, và lòng mẹ độc ác quá chừng! Sao mẹ lại ngồi xa cha con như thế, sao mẹ không đến bên cha, vồn vã hỏi han cha? Không, không một người đàn bà nào sắt đá đến mức chồng đi biền biệt hai mươi năm nay, trải qua bao nỗi gian lao, bây giờ mới trở về xứ sở, mà lại có thể ngồi cách xa chồng như vậy. Nhưng mẹ thì bao giờ lòng dạ cũng rắn hơn cả đá.
Ta biết, Tê-lê-mác đã nhận ra cha nó, nhưng mối quan hệ cha con không thể giống như mối quan hệ vợ chồng được. Nếu nhận nhầm sẽ mang lại hậu quả khôn lường cho cả gia đình này. Nếu đúng chàng là Uy-lit-xơ, nhất định chàng sẽ biết những điều bí mật mà chỉ có ta với chàng biết. Ta phải thử chàng bằng chiếc giường kì lạ và đặc biệt do chính tay chàng làm nên.
– Vậy thì, Ơ-ri-cle! Già hãy khiêng chiếc giường chắc chắn ra khỏi gian phòng vách tường kiên cố do chính tay Uy-lít-xơ xây nên, rồi lấy da cừu, chăn và vải đẹp trải lên giường.
Ngay lập tức, người hành khất sửng sốt và bất ngờ:
– Nàng ơi, nàng vừa nói một điều làm cho tôi chột dạ. Ai đã xê dịch giường tôi đi chỗ khác vậy? Nếu không có thần linh giúp đỡ thì dù là người tài giỏi nhất cũng khó lòng làm được việc này. Nếu thần linh muốn xê dịch đi thì dễ thôi, nhưng người trần dù đang sức thanh niên cũng khó lòng lay chuyển được nó. Đây là một chiếc giường kì lạ, kiến trúc có điểm rất đặc biệt, do chính tay tôi làm lấy chứ chẳng phải ai. Nguyên trong sân nhà có một cây ô-liu lá dài; nó mọc lên, khỏe, xanh tốt và to như cái tột. Tôi kẻ vạch gian phòng của vợ chồng mình quanh cây ô-liu ấy, rồi xây lên với đá tảng đặt thật khít nhau. Tôi lợp kĩ gian phòng, rồi lắp những cánh cửa bằng gỗ liền, đóng rất chắc. Sau đó tôi chặt hết cành lá của cây ô-liu, cố đẽo thân cây từ gốc cho thật vuông vắn rồi nảy đường mực, làm thành một cái chân giường, và lấy khoan khoan lỗ khắp xung quanh. Tôi bào tất cả các bộ phận đặt trên chân giường đó, lấy vàng bạc và ngà nạm vào trang trí, và cuối cùng tôi căng lên mặt giường một tấm da màu đỏ rất đẹp. Đó chính là điểm đặc biệt mà tôi vừa nói với nàng. Nhưng nàng ơi, tôi muốn biết cái giường ấy hiện còn ở nguyên chỗ cũ, hay đã có người chặt gốc cây ô-liu mà dời nó đi nơi khác.
Ôi! Chàng đúng là Uy-lít-xơ – người chồng yêu quý của ta rồi. Vậy mà từ nãy tới giờ, ta lại lạnh lùng, thơ ơ với chàng. Ta thật đáng trách. Nhưng chàng ơi, xin đừng giận thiếp. Bởi ngoài kia có biết bao nhiêu kẻ xảo quyệt đang muốn thay thế chàng ở chốn này, để cướp lấy tài sản của chàng và phá tan gia đình chàng. Thiếp không thể nào không thận trọng được. Thiếp rất sợ những lời đường mật sẽ đánh lừa thiếp, khiến thiếp trở thành một kẻ bội bạc với chàng. Dù không biết chàng có trở về hay không nhưng lòng thiếp vẫn luôn gìn giữ thủy chung với chàng.
Ta thật không ngờ, người chồng mà ta tin rằng đã chết nay lại xuất hiện trước mặt ta. Chàng vẫn oai hùng, vẫn lẫm liệt. Chàng nói trái tim ta bằng sắt ư? Tình yêu ta dành cho chàng luôn vĩnh cửu, nhưng cũng chính vì yêu nên ta phải thử chàng trước khi chạy lại âu yếm chàng. Và quả thực, trái tim chàng còn hơn cả sắt đá khi phải chịu đựng cảnh người vợ lạnh lùng với mình sau hai mươi năm xa cách, bôn ba, trải qua bao nhiêu hiểm nguy mới có thể trở về nhà.
Không để chàng đợi lâu thêm nữa, ta chạy lại ôm chặt lấy chàng. Người chồng thân yêu của ta, chàng trở về như một phép màu của thần linh. Ta sung sướng biết nhường nào, hạnh phúc xiết bao. Ta muốn nhìn chàng mãi không thôi!