MS420 – Viết một bức thư gửi người bạn ở xa

MS420 – Viết một bức thư gửi người bạn ở xa

Bài làm

Hà Nội, ngày 16 tháng 07 năm 2019

Diễm My thân mến!

Từ khi cậu cùng gia đình chuyển sang Canada sinh sống. Tớ nhớ cậu vô cùng. Ngày nào tớ đi qua con đường quen thuộc của tụi mình, những kỷ niệm của hai đứa lại ùa về trong trí nhớ của tớ.

Tớ nhớ ngày xưa lần nào đi qua hàng trà sữa cậu cũng đòi tớ mua cho một cốc. Có lần tớ bảo không có tiền vì sáng nay tớ quên không lấy tiền tiêu vặt mẹ cho, thế là cậu giận tớ không thèm nói chuyện suốt nửa tiếng đồng hồ.

Diễm My thương mến của tớ!

Cậu dạo này có khỏe không? Chuyển sang một đất nước xa xôi như vậy, cậu đã quen với thời tiết chưa? Trong lớp học mới của cậu có bạn nào là người Việt Nam không? Tớ vẫn khỏe, chỉ buồn và nhớ cậu thôi.

Tuần trước, tớ có cùng mấy bạn trường mình đi thi học sinh giỏi toán cấp thành phố. Tớ được giải nhì, nên được ba mẹ thưởng cho nhiều tiền tiêu vặt lắm. Nhưng tớ chưa biết tiêu vào việc gì, nếu như có cậu ở đây, tớ sẽ mua thật nhiều trà sữa cho cậu uống.

Diễm My à! Thư của cậu gửi cho tớ. Hôm qua, tớ mới nhận được, dù cậu viết cách đây hơn một tháng. Nhận được thư cậu, tớ vội vàng viết thư hồi đáp ngay đây.

Trong thư cậu nói rất nhớ tớ, nhớ ngôi trường Hoàng Diệu thân thương của chúng ta, nhớ những kỷ niệm với các bạn tập thể lớp 4A nghịch ngợm.

ms420 viet mot buc thu gui nguoi ban o xa - MS420 - Viết một bức thư gửi người bạn ở xa

Tớ rất hiểu tâm trạng của cậu. Bởi sang một nơi xa xôi lạ lẫm nhiều thứ, chắc cậu phải mất nhiều thời gian để có thể thích nghi được với nó. Nhưng tớ tin rằng Diễm My mạnh mẽ của tớ sẽ làm được và làm tốt nữa.

Tớ nhớ cậu là một cô bé mạnh mẽ rất ít khi khóc nhè, nhưng giận thì rất lâu. Mỗi lần cậu giận tớ, tớ phải xin lỗi gãy cả lưỡi cậu mới chịu tha thứ. Những lúc như thế tớ cảm thấy có chút mệt mỏi.

Nhưng giờ nghĩ lại, tớ thấy những giây phút ấy thật là hạnh phúc, vì dù giận dỗi nhau nhưng chúng ta vẫn đi học cùng nhau, chỉ là không nói chuyện với nhau thôi, nhưng mình vẫn được ở bên nhau. Còn giờ đây, dù tớ và cậu không giận nhau, nhưng khoảng cách địa lý khiến chúng ta không thể nhìn thấy nhau mỗi ngày. Không biết được người kia vui hay buồn.

Cậu là cô bé vô cùng dễ thương chẳng bao giờ làm buồn lòng người khác. Mỗi khi tớ có chuyện gì không vui cậu đều líu lo những chuyện cười làm cho tớ vui, khiến tớ không thể nào buồn lâu được. Nhưng giờ đây khi tớ buồn chẳng có ai kể chuyện cho tớ nghe cả. Tớ nhớ cậu rất nhiều!

Thôi thư đã dài, cuối thư cậu cho tớ gửi lời hỏi thăm sức khỏe ba mẹ của cậu nhé. Chúc cậu mạnh khỏe, sớm viết thư cho tớ nhé. Tớ chờ tin cậu.

Thân mến!

Khôi Nguyên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Check Also
Close
Back to top button