Cảm nhận của em về tùy bút “Mùa xuân của tôi” của tác giả Vũ Bằng
Hướng dẫn
Đề bài: Cảm nhận của em về bức tranh mùa xuân được tái hiện trong tùy bút “Mùa xuân của tôi” của tác giả Vũ Bằng.
I. Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
Giới thiệu tác phẩm: Mùa xuân – mùa của sự sinh sôi nảy nở càng khiến cho tâm hồn thi sĩ của các nhà thơ thăng hoa để viết nên những câu chữ thật hay, thật đẹp. “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng là một tác phẩm như thế.
2. Thân bài
– Mùa đông giá lạnh qua đi, xuân lại đến bởi vậy trong trí nhớ của tác giả mùa xuân là sự giao thoa của đất trời, là mùa vạn vật sinh sôi, là sự hòa quyện của sức sống thiên nhiên với cuộc sống con người.
– Vũ Bằng đã đưa người đọc về với mùa xuân tươi đẹp, đầy nhựa sống. Từng câu chữ trong tùy bút đã toát lên tình yêu của tác giả dành cho mùa xuân đất Bắc.
– Dấu hiệu báo xuân đã về là những cơn “mưa rêu rêu gió lành lạnh”.
– Âm thanh của những tiếng nhạn kêu văng vẳng đâu xa.
– Hòa cùng với âm thanh là mùi thơm thoang thoảng của nhang trầm, của không khí gia đình ấm áp bởi xuân là mùa sum họp, là mùa con người ta nhớ về tổ tiên, cội nguồn.
– Mùa xuân không chỉ mang đến cho thiên nhiên vẻ đẹp lạ kỳ mà còn khiến lòng người thao thức không yên “Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu”.
– Mùa xuân sau ngày rằm tháng riêng, trời đã hết nồm, mưa xuân thay thế cho mưa phùn. Đào lúc này hơi phai nhưng vẫn còn nhụy phong, cây cỏ không còn mướt xanh nhưng lại nức mùi hương thơm mát.
3. Kết bài
Cảnh sắc mùa xuân vốn đã đẹp nhưng qua ngòi bút tài năng và cảm nhận tinh tế của Vũ Bằng xuân càng trở nên đẹp và thơ mộng hơn. Xuân vừa gần gũi, vừa lãng mạn nên thơ khiến người đọc muốn đắm chìm mãi vào mùa xuân.
II. Bài tham khảo
Thiên nhiên đất trời luôn là nguồn cảm hứng bất tận của biết bao thi ca. Mùa xuân – mùa của sự sinh sôi nảy nở càng khiến cho tâm hồn thi sĩ của các nhà thơ thăng hoa để viết nên những câu chữ thật hay, thật đẹp. “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng là một tác phẩm như thế.
Tác phẩm được ra đời trong những năm tháng chống Mỹ ác liệt. Khi viết bài tùy bút này này tác giả đang phải sống giữa vùng bị Mỹ – Ngụy chiếm đóng. Trong hoàn cảnh đó tình yêu của tác giả đối với quê hương ngày càng cháy bỏng. Điều đó đã thôi thúc Vũ Bằng dùng trang văn của mình để nói lên tình yêu, nỗi nhớ thương của mình về mùa xuân Hà Nội, mùa xuân quê hương.
Mùa đông giá lạnh qua đi, xuân lại đến bởi vậy trong trí nhớ của tác giả mùa xuân là sự giao thoa của đất trời, là mùa vạn vật sinh sôi, là sự hòa quyện của sức sống thiên nhiên với cuộc sống con người. Bằng lối viết nhẹ nhàng, sâu lắng Vũ Bằng đã đưa người đọc về với mùa xuân tươi đẹp, đầy nhựa sống. Từng câu chữ trong tùy bút đã toát lên tình yêu của tác giả dành cho mùa xuân đất Bắc.
Dấu hiệu báo xuân đã về là những cơn “mưa rêu rêu gió lành lạnh”. Đây là nỗi nhớ đầu tiên của tác giả về mùa xuân đất Bắc bởi nó chính là nét đặc trưng rất riêng mà không ở đâu có được. Từ đây, tác giả đã lần lượt vẽ lên nỗi nhớ của mình. Đã nói đến mùa của sự sinh sôi nẩy nở ta không thể không nhắc đến âm thanh của những tiếng nhạn kêu văng vẳng đâu xa. Hòa cùng với âm thanh là mùi thơm thoang thoảng của nhang trầm, của không khí gia đình ấm áp bởi xuân là mùa sum họp, là mùa con người ta nhớ về tổ tiên, cội nguồn. Một mùa xuân bình dị như thế đã làm thổn thức bao trái tim độc giả.
Mùa xuân không chỉ mang đến cho thiên nhiên vẻ đẹp lạ kỳ mà còn khiến lòng người thao thức không yên “Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống trong người căng lên như máu”. Vậy là cái nhựa sống ấy đã thôi thúc người ta phải thức tỉnh sau những ngày đông giá rét. Mùa xuân đã thắp lên những ngọn lửa trong tim “tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn những ngày đông giá”.
Mùa xuân sau ngày rằm tháng riêng, trời đã hết nồm, mưa xuân thay thế cho mưa phùn. Đào lúc này hơi phai nhưng vẫn còn nhụy phong, cây cỏ không còn mướt xanh nhưng lại nức mùi hương thơm mát. Sáng dậy, nằm dài nhìn ra cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lý, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám chín giờ sáng, trên nền trời trong trong có những làn sóng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột. Đó là tất cả những hình ảnh rất quen thuộc của mùa xuân. Những hình ảnh đó hiện lên thật đẹp, thật mới khiến tác giả yêu nhất mùa xuân là khoảng sau rằm tháng giêng.
Cảnh sắc mùa xuân vốn đã đẹp nhưng qua ngòi bút tài năng và cảm nhận tinh tế của Vũ Bằng xuân càng trở nên đẹp và thơ mộng hơn. Xuân vừa gần gũi, vừa lãng mạn nên thơ khiến người đọc muốn đắm chìm mãi vào mùa xuân.
Theo wikisecret.com